Pages

Subscribe:

Thứ Hai, 6 tháng 7, 2015

Giá dịch vụ và kỳ hạn của tiền gửi

       Năm 1994, Quốc hội Mỹ thông qua Đạo luật Riegie phát triển cộng đồng và củng cố các qui định. Đạo luậtmới thu hẹp phạm vi của Đạo luật niềm tin đối với tiết kiệm, Đạo luật cũ chỉ còn hiệu lực đối với tài khoản của cá nhân,hộ gia đình. Tài khoản thuộc các tổ chức phi kinh doanh không còn là đối tượng điều chỉnh của Đạo luật niềm tin đối với tiết kiệm.   

        Tiền gửi khác trên khắp nước Mỹ. Kết quả là một phương pháp định giá dịch vụ mới ra đời: phương pháp Bảng lệ phí trên gửi. Một số nhà kinh tế gọi đây là phương pháp “Định giá có điều kiện” bởi vì khách hàng sẽ phải trả một khoản lệ phí rất nhỏ thậm chí là không phải trả lệ phí nếu số dư tiền gửi bình quân của họ cao hơn một mức nhất định hoặc khách hàng sẽ phải trả một lệ phí cao hơn nếu số dư tài khoản trung bình thấp hơn mức giới hạn. Do đó mức giá dịch vụ mà khách hàng phải trả phụ thuộc vào việc anh ta sử dụng tiền gửi như thế nào.

kỳ hạn của tiền gửi


        Giá các dịch vụ liên quan đến tiền gửi thay đổi trên cơ sở một hoặc một số những yếu tố sau:

       Số lần giao dịch thực hiện qua tài khoản (số séc được viết, số tiển gửi vào, số lần chuyển tiền, số lệnh ngừng trả hay số lần thấu chi).

       Số dư tài khoản trung bình trong một thời kỳ nhất định (thường là một tháng).

      Kỳ hạn của tiền gửi theo ngày, tuần, hoặc tháng.

      Khách hàng phải lựa chọn ngân hàng và xây dựng kế hoạch tiền gửi sao cho mức lệ phí là thấp nhất và (hoặc) nhận được thu nhập cao nhất trên cơ sở dự kiến về số séc sẽ viết, số tiền gửi vào và rút ra cũng như số dư trung bình của tài khoản. Đương nhiên, khách hàng cũng phải xem xét tới các khía cạnh khác như mức độ an toàn và sự sẵn có của các dịch vụ.

      Nhà kinh tế học Constance Dunham phân loại những bảng giá áp dụng cho các tài khoản giao dịch mà ông dã quan sát ở New England thành 3 loại: (1) định giá cứng; (2) định giá tự do và (3) định giá tự do có điều kiện. Theo phương pháp thứ nhất, lệ phí cho một tờ séc hay cho một khoảng thời gian hoặc cả hai là không đổi. Do đó, ví dụ lệ phí cứng hàng tháng đối với một tài khoản có thể là 2 USD và khách hàng mỗi lần viết séc sẽ phải trả 10 cent dù cho sốtiền viết séc là bao nhiêu.

       Ngược lại, theo phương pháp định giá tự do, ngân hàng không định lệ phí tài khoản và lệ phí cho mỗi giao dịch. Tất nhlên từ “tự do” có thế là không chính xác. Cho dù ngân hàng không định một mức phí nào cho các dịch vụ tiền gửi thì khách hàng vẫn phải chịu chi phí ngầm dưới dạng thu nhập không nhận được nếu như họ dùng tiền gửi đầu tư vào các lĩnh vực khác (chi phí cơ hội). Điều này có nghĩa là lãi suất danh nghĩa của tiền gửi có thể thấp hơn tỷ lệ thu nhập từ hoạt động đầu tư với mức đô rủi ro tương tự. Nhiều ngân hàng nhận thấy định giá tự do là một phương pháp không hiệu quả vì nó chủ yếu thu hút các khoán tiền gửi vụn vặt, nhạy cảm. Các khoản tiền gửi như vậy chỉ tạo ra lợi nhuận cho ngân hàng trong điều kiện lãi suất thị trường đang ở mức rất cao.



Đọc thêm tại : http://timhieukienthucnganhang.blogspot.com/2015/07/thiet-lap-bang-gia-oi-voi-cac-nhom.html


Từ khóa tìm kiếm nhiều: bao cao tai chinh ngan hang, thanh khoản